[Tóm Tắt & Review Sách] "Tôi Đi Học": Câu Chuyện Của Một Người Thầy Truyền Cảm Hứng. | Câu chuyện truyền cảm hứng | Nghề giáo

"Tôi đã dùng đôi chân, khối óc và trái tim vẽ nên cuộc đời mình" - Cố Nhà giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký.

Bạn đang là học sinh, sinh viên hay một người đi làm đang phải đối mặt với những thử thách trong cuộc sống học tập và công việc hàng ngày? Có phải bạn đang vùi đầu vào sách vở, gục ngã trước những tập đề thi và vô vàn những bài tập khác? Bạn cảm thấy mệt mỏi, kiệt sức, áp lực, và đôi khi chẳng biết phải làm thế nào để tiếp tục. Mỗi ngày trôi qua, bạn bị cuốn vào vòng xoáy của những con số, chữ viết, và những bài kiểm tra không hồi kết. Cảm giác bế tắc, chán nản, và mất động lực dường như ngày càng gia tăng. Bạn đang tìm kiếm một điều gì đó có thể thắp lên ngọn lửa trong lòng mình, giúp bạn tìm lại niềm hứng khởi, sự đam mê và động lực để tiếp tục con đường học tập?

    Trong những lúc khó khăn đó, một cuốn sách có thể trở thành nguồn cảm hứng vô tận, giúp bạn tìm lại niềm tin và động lực. Và Tôi đi học của cố nhà giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký chính là một tác phẩm như thế. Cuốn sách không chỉ đơn thuần là một ông chuyện về cuộc đời của một con người phi thường mà còn là một hành trình vượt qua nghịch cảnh, một bài học về ý chí và nghị lực phi thường. Tác phẩm Tôi đi học kể về cuộc đời của Nguyễn Ngọc Ký, một người thầy giáo không tay nhưng đã vượt qua mọi khó khăn để trở thành một nhà giáo ưu tú và truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ học sinh.

I. Giới thiệu Tác giả và Cuốn sách Tôi đi học:

1. Giới thiệu tác giả - Cố nhà giáo Nguyễn Ngọc Ký: 

    Nguyễn Ngọc Ký - một người thầy giáo vĩ đại, không một ai không biết đến -là một cố nhà giáo kiêm nhà văn người Việt Nam. Ông được coi là tấm gương sáng cho biết bao nhiêu thế hệ học sinh sau này học hỏi và noi theo. Nguyễn Ngọc Ký, một nhà giáo ưu tú và là một biểu tượng của nghị lực phi thường, đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng nhiều thế hệ người Việt Nam. Sinh năm 1947 tại Nam Định, cuộc đời ông là một ông chuyện về sự vượt khó và tinh thần không bao giờ bỏ cuộc. Khi mới lên bốn tuổi, Nguyễn Ngọc Ký bị mắc bệnh bại liệt và mất đi hoàn toàn khả năng sử dụng đôi tay. Tuy nhiên, sự bất hạnh này không thể ngăn cản ông theo đuổi ước mơ học tập và khát khao tri thức.

    Vượt qua những trở ngại tưởng chừng không thể vượt qua, Nguyễn Ngọc Ký đã học cách viết bằng chân. Những ngày đầu tiên tập viết đầy gian nan và thử thách, nhưng với ý chí kiên cường, ông dần dần thành thạo. Hình ảnh một ông ngồi dưới đất, cẩn thận nắn nót từng nét chữ bằng chân, đã trở thành nguồn cảm hứng cho biết bao người. Không chỉ dừng lại ở việc viết, ông còn thành thạo trong việc sử dụng chân để làm mọi công việc hàng ngày, từ sinh hoạt cá nhân đến học tập.

    Sau khi hoàn thành chương trình học phổ thông với thành tích xuất sắc, Nguyễn Ngọc Ký tiếp tục theo đuổi con đường học vấn tại Đại học Sư phạm Hà Nội. Ông tốt nghiệp và trở thành một thầy giáo, một nghề nghiệp đòi hỏi sự tận tâm và kiên trì. Không chỉ giảng dạy, ông còn là một nhà văn, tác giả của nhiều tác phẩm văn học và giáo dục, trong đó có cuốn tự truyện nổi tiếng "Tôi đi học". Cuốn sách này kể về cuộc đời và hành trình vượt khó của chính ông, mang đến những bài học quý báu về nghị lực và ý chí cho người đọc.

    Nguyễn Ngọc Ký đã nhận được nhiều giải thưởng và danh hiệu cao quý, trong đó có danh hiệu Nhà giáo ưu tú. Ông không chỉ là một người thầy mẫu mực mà còn là một tấm gương sáng về lòng quyết tâm và nghị lực sống. Những ông chuyện về ông đã trở thành biểu tượng cho sự phấn đấu không ngừng nghỉ, khơi dậy niềm tin và động lực cho nhiều thế hệ học sinh và người dân Việt Nam.

    Cuộc đời Nguyễn Ngọc Ký là minh chứng rõ ràng rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chỉ cần có niềm tin và sự kiên trì, chúng ta hoàn toàn có thể vượt qua mọi thử thách. Ông đã truyền cảm hứng và động lực cho biết bao người, và ông chuyện của ông vẫn tiếp tục sống mãi trong lòng những ai đã từng biết đến và ngưỡng mộ ông.

2. Giới thiệu cuốn sách Tôi đi học - một cuốn sách truyền cảm hứng:

    Trong cuốn sách Tôi đi học, ông chuyện kể về Nguyễn Ngọc Ký sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo. Từ khi còn nhỏ, ông đã phải đối mặt với một thử thách lớn trong cuộc đời mình: mất đi đôi tay do căn bệnh bại liệt. Nhưng chính trong hoàn cảnh éo le đó, ông đã không hề từ bỏ cuộc đời mình và những ước mơ của mình, và ông đã không ngừng nỗ lực, học cách sử dụng chân để viết, để học và để sinh hoạt hàng ngày. ông chuyện về Nguyễn Ngọc Ký là minh chứng sống động cho tinh thần kiên cường, ý chí vươn lên không ngừng nghỉ. Ông đã chứng minh cho tất cả mọi người thấy rằng, dẫu cho cuộc sống có khó khăn đến đâu, nếu chúng ta có niềm tin và ý chí, chúng ta hoàn toàn có thể vượt qua mọi chông gai, thử thách. 

    Trong Tôi đi học, bạn sẽ được chứng kiến hành trình gian nan nhưng đầy cảm hứng của Nguyễn Ngọc Ký từ những ngày đầu tiên tập viết bằng chân, những lần vấp ngã và đứng dậy, cho đến khi ông trở thành một thầy giáo. Những trang sách được viết ra từ chính trải nghiệm thực tế của ông, với những cảm xúc chân thật và sâu sắc nhất. Đọc cuốn sách này, bạn sẽ không chỉ thấy được sự cố gắng phi thường của một con người mà còn cảm nhận được tình yêu học tập, khát khao tri thức và tinh thần không bao giờ bỏ cuộc.

    Cuốn sách này không chỉ là một hành trình của riêng Nguyễn Ngọc Ký mà còn là một tấm gương sáng cho tất cả chúng ta. Mỗi khi bạn cảm thấy mệt mỏi, áp lực, hoặc mất phương hướng trong việc học, hãy cầm cuốn sách này lên và đọc. Những ông chuyện, những bài học từ cuộc đời Nguyễn Ngọc Ký sẽ là nguồn động lực lớn lao, giúp bạn vượt qua những khó khăn trước mắt và tiếp tục con đường của mình.

    Bạn sẽ học được gì từ Tôi đi học? Đó là bài học về sự kiên trì, lòng quyết tâm và niềm tin vào bản thân. Cuốn sách không chỉ giúp bạn tìm lại động lực học tập mà còn truyền cảm hứng để bạn sống mạnh mẽ hơn, không ngừng vươn lên dù gặp phải bao nhiêu thử thách. Bằng giọng văn chân thành, gần gũi, Nguyễn Ngọc Ký đã kể lại những ông chuyện đời thường mà phi thường của mình, mang đến cho người đọc không chỉ là những kiến thức mà còn là những giá trị sống quý báu.

    Tôi đi học là một tác phẩm đầy cảm hứng, là món quà tinh thần quý giá dành cho tất cả những ai đang tìm kiếm động lực, niềm tin và sức mạnh để vượt qua khó khăn. Hãy để cuốn sách này trở thành người bạn đồng hành trên con đường học tập và cuộc sống của bạn. Hãy để những trang sách này thắp lên ngọn lửa trong lòng bạn, giúp bạn tìm lại niềm đam mê và động lực để tiếp tục bước đi trên con đường của mình.

II. Tóm Tắt Cuốn Sách: 

1. Cơn sốt bại liệt và những nỗi mất mát to lớn khi thiếu đi đôi bàn tay:

    Cuốn sách "Tôi đi học" của Nguyễn Ngọc Ký mở đầu bằng một ông chuyện đầy cảm động và đau thương, về những ngày tháng mà cơn sốt bại liệt đã thay đổi cuộc đời của ông mãi mãi. Khi mới lên bốn tuổi, cơn sốt bại liệt đã bất ngờ ập đến, cướp đi khả năng sử dụng đôi tay của Ký. Sự tàn nhẫn của căn bệnh này đã không chỉ gây ra những nỗi đau về thể xác mà còn mang đến biết bao nhiêu kỷ niệm thời thơ bé bị đánh mất, những kỷ niệm ngây thơ, hồn nhiên mà một đứa trẻ đáng lẽ được trải qua.

“ Một ngày, hai ngày rồi ba ngày, sau những giờ thoi thóp trên giường, tôi thấy mình đã tỉnh. Tôi ngồi dậy được trong bụng thấy đói. Mẹ tôi đưa một quả cam đã bóc sẵn. Tôi thèm ăn quá, định đưa tay cầm lấy. Ôi, sao kỳ lạ thế này, hai cánh tay tôi bỗng trở nên nặng trịch. Tôi không còn đủ sức giơ nó lên nữa!

Ít ngày sau người khỏe hẳn, tôi dậy đi được. Nhưng đôi tay của tôi đã chẳng còn nguyên vẹn. Nó như hai cục thịt lủng lẳng đeo vào hai bên mình tôi. Tôi cảm thấy nằng nặng như không phải chính tay của mình.

Hồi đó tôi vừa tròn bốn tuổi.”

Nguyễn Ngọc Ký đã phải đối mặt với những cảm xúc hờn tủi, đau khổ và tuyệt vọng. Ông từng viết trong cuốn sách: "Ước gì, đôi tay được trở lại bình thường dù chỉ đôi phút…Nhưng rồi…tất cả chỉ là ảo vọng." Những ký ức ngày bé, khi đôi tay còn lành lặn, chỉ còn lại trong ký ức và giấc mơ. Những buổi chiều chơi đùa với bạn bè, những lần được cha mẹ âu yếm, tất cả dường như trở nên xa vời, chỉ làm tăng thêm nỗi buồn và cảm giác mất mát.

    Những ngày tháng đầu tiên sau khi mắc bệnh là chuỗi ngày dài của sự tủi thân và tự ti. Ký phải học cách chấp nhận sự thật đau lòng rằng mình sẽ không bao giờ có thể sử dụng đôi tay như trước. Ông từng cảm thấy mình như một kẻ bị bỏ rơi, lạc lõng giữa thế giới mà đôi tay là công cụ quan trọng nhất để kết nối và thực hiện mọi việc. Những buổi tối nhìn bạn bè vui chơi, học tập, Ký chỉ có thể lặng lẽ nhìn và ước ao một cách bất lực.

“ Tôi chỉ còn biết đứng lặng nhìn xuống đôi tay buông thông của mình, mặc cho hai dòng lệ ứa trào từ lúc nào. Thế là từ nay hai tiếng “thằng què” sẽ là cái biệt danh của tôi ư? Sao có chuyện kỳ lạ thế này nhỉ! Mới cách đây mấy ngày thôi, đôi tay của tôi vẫn còn nguyên vẹn kia mà!

Từ đấy tôi phải sống những chuỗi ngày buồn tủi, gò bó với đôi tay hoàn toàn bất động như chú chim non đang lúc tập bay bị gãy cánh. Tôi không còn chơi được trò gì, không biết chơi với ai, ngoài con Vàng nhỏ và chú mèo Mướp.”

Cơn sốt bại liệt không chỉ tước đi khả năng vận động của đôi tay mà còn mang đến những nỗi đau tinh thần sâu sắc. Nguyễn Ngọc Ký đã phải chiến đấu với sự tự ti, cảm giác bất lực và nỗi sợ hãi rằng mình sẽ trở thành gánh nặng cho gia đình. Ông nhớ lại những đêm dài không ngủ, nằm trong bóng tối và khóc thầm, lòng tràn đầy những ông hỏi tại sao và sự phẫn uất đối với số phận khắc nghiệt.

    Nhưng chính trong những lúc tăm tối nhất, Nguyễn Ngọc Ký đã tìm thấy ánh sáng. Ông nhận ra rằng, dù đôi tay không còn lành lặn, ông vẫn còn đôi chân và một trái tim đầy nhiệt huyết. Chính sự nhận thức này đã dần dần thắp lên ngọn lửa hy vọng và quyết tâm trong ông. Ký bắt đầu tập viết bằng chân, một công việc đòi hỏi sự kiên nhẫn và nỗ lực không ngừng. Từng nét chữ đầu tiên nguệch ngoạc, từng lần cây bút rơi khỏi chân, Ký vẫn không bỏ cuộc. Ông nhớ lại những khoảnh khắc đầu tiên khi viết được những chữ cái đơn giản, cảm giác vui sướng và tự hào đã xua tan mọi nỗi buồn và sự thất vọng. Những bước tiến nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa đó đã giúp Nguyễn Ngọc Ký lấy lại niềm tin vào bản thân và bắt đầu một hành trình mới, hành trình vượt qua mọi khó khăn và chứng minh rằng không gì là không thể nếu có lòng quyết tâm và niềm tin mãnh liệt.

    Cơn sốt bại liệt đã để lại những vết thương sâu đậm trong lòng Nguyễn Ngọc Ký, nhưng cũng chính từ những nỗi đau đó, ông đã tìm thấy sức mạnh phi thường để vươn lên. Cuốn sách "Tôi đi học" không chỉ là ông chuyện về một cuộc đời đầy nghị lực mà còn là bài học quý báu về sự kiên trì và ý chí vượt qua nghịch cảnh. Những cảm xúc tủi thân, đau khổ và tuyệt vọng đã trở thành nguồn động lực giúp Nguyễn Ngọc Ký không ngừng phấn đấu, để rồi từ đó, ông đã viết nên một ông chuyện kỳ diệu về sự nỗ lực và thành công.

2. Nguyễn Ngọc Ký đã không hề bỏ cuộc dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào:

    Nguyễn Ngọc Ký đã chứng minh rằng bệnh tật không thể khuất phục một tinh thần kiên cường và một trái tim đầy nghị lực. Dẫu trải qua vô số lần mệt mỏi và gục ngã, Ký vẫn tiếp tục đứng lên, vượt qua mọi khó khăn với sự nỗ lực và kiên trì không ngừng nghỉ, để rồi gặt hái được những thành quả đáng ngưỡng mộ từ chính những cố gắng không mệt mỏi của mình.

    Từ những ngày đầu đối mặt với căn bệnh bại liệt, Ký đã phải đương đầu với những thách thức vô cùng lớn. Khó khăn đầu tiên là việc không có đôi tay để viết - một việc tưởng chừng như không thể đối với một đứa trẻ. Nhưng Ký không hề bỏ cuộc. ông bắt đầu thử dùng đôi chân của mình để viết, từ những cách đơn giản nhất. 

“ Nghe lời cô, tôi bắt đầu tập lại chữ o. “O tròn như quả trứng gà”. Tôi cứ vừa tập vừa đọc lại ông thơ mà chị tôi đã dạy cho hồi nào.

Sau một thời gian ngắn, quả thật tôi đã khoanh được tròn chữ o. Sau đấy chữ i, chữ t cũng viết được.

Cuối cùng tôi tập đến mấy chữ: b, g h, k. Khó nhất có lẽ là chữ k đấy. Tôi tập đi tập lại bao nhiêu lần mà vẫn chưa được. Nhiều lúc bực đến phát khóc”

Từ việc dùng gạch vẽ ngoài sân vườn đến bút chì trên giấy, Ký kiên trì luyện tập từng nét chữ. Những chữ cái đầu tiên, như chữ "o" tròn như quả trứng gà hay những chữ khó hơn như “k, b, h, g” đều là kết quả của hàng giờ đồng hồ kiên trì không ngừng nghỉ. Ký đã trải qua những lần chán nản khi chỉ có thể ngồi nghe cô giảng mà không thể nào chép bài, nhưng rồi ông lại tiếp tục cặm cụi luyện viết, đến mức quên bẵng cả thời gian. Nhờ sự kiên trì ấy, Ký đã tự mình viết được bằng đôi chân, một thành tựu đáng khâm phục.

“Nghĩ thế nên tôi lại miệt mài tập.

Mùa đông trôi qua. Cây xoan trước nhà đã trổ hoa trắng xóa, thoang thoảng mùi hương nồng nồng ngai ngái.

Chiều nay trên đường đến lớp lòng tôi rộn ràng ấm áp hẳn lên. Nghe một tiếng chim hót, nhìn một cánh hoa cỏ rung rinh tôi cũng thấy như có gì thân thiết vui nhộn hơn mọi ngày. Nghĩ đến buổi học hôm nay, lần đầu tiên mình tự chép được bài, tôi mừng vui phấn chấn lạ thường.” 

    Những khó khăn trong việc học không chỉ dừng lại ở đó. Ký còn phải đối mặt với môn học thủ công, nơi mà những bài tập đầy thử thách trở thành trở ngại lớn đối với ông. Bài tập đầu tiên là đan lát. Tương tự như lúc tập viết, Ký không hề bỏ cuộc. ông áp dụng phương châm “thua keo này ta bày keo khác”. Khi lần đầu chưa thành công, Ký làm lần thứ hai, rồi lần thứ ba. Làm chưa được ở lớp, ông mang về nhà làm, lặp đi lặp lại cho đến khi thành công. Dù được thầy giáo miễn môn học này, Ký vẫn muốn thử thách bản thân và hoàn thành bài tập. Nhờ sự kiên trì ấy, Ký đã nộp bài tập đan lát cho thầy giáo, và sau đó còn cùng ông ngoại tập đan rổ rá, đến mức rổ rá trong nhà không cần phải mua nữa. Không chỉ vậy, Ký còn tự đan cho mình một cái lồng vuông để nuôi sáo, đẹp đến mức mấy đứa bạn gạ đổi nhưng Ký không chịu.

    Tiếp theo là bài tập khâu vá, một thử thách không hề đơn giản. Ngay cả việc dùng tay để xỏ chỉ qua kim đã là một thách thức, huống chi là chỉ dùng chân. Mỗi khi cặp chiếc kim giữa ngón chân, Ký run run vì lỗ kim và sợi chỉ quá nhỏ. Dường như chẳng ai có thể tưởng tượng ra việc ông có thể khâu vá, nhưng Ký đã làm được. Nhờ sự kiên nhẫn và luyện tập không ngừng, Ký đã quen chân cầm vải lên và khâu liền một lúc ba bốn mũi như các bạn khác trong lớp. Không chỉ vậy, ông còn có thể khâu cúc áo bị đứt giúp cho bác Sơn, và nhận lại một món quà bất ngờ: một con bướm treo áo bằng gỗ với hai cánh sơn đen có khắc nổi rất tuyệt.

    Thử thách lớn nhất trong môn thủ công đối với Ký là bài tập cắt chữ. Khó khăn chủ yếu là làm sao để xỏ hai ngón chân qua hai mắt kéo, vì ngón chân quá ngắn, không thể mở rộng lưỡi kéo và gập lại điêu luyện như bàn tay. Ký cứ tập mãi, thử vô vàn cách khác nhau. Từ việc chuyển sang cầm kéo bằng hai chân, đến việc dùng chân phải cầm mắt kéo, mắt kéo kia tựa xuống giường, dùng vật cứng làm điểm tỳ. Cuối cùng, Ký đã tìm ra cách tốt nhất: dùng gót chân trái làm điểm tựa. ông đã trằn trọc và suy nghĩ mãi, nhưng nhờ động lực từ Bác Hồ, Ký đã có thể vực dậy chính mình, để cắt ra dòng chữ “HỒ CHỦ TỊCH MUÔN NĂM”, bài làm có điểm cao nhất lớp được thầy giáo biểu dương trước lớp.

    Không chỉ có những khó khăn trong việc học, Ký còn phải vượt qua những thử thách trong cuộc sống hàng ngày. Một trong những thử thách đó là việc tập bơi. Vì một lần suýt chết ở ao, Ký đã quyết định học bơi cho bằng được. ông đã nhờ bạn Bằng chặt một đoạn ông chuối để dùng làm phao bơi. 

“Tôi nghĩ cách nhờ Bằng cứ mỗi ngày lại giúp tôi chặt ngắn dân đoạn cây chuối đi. Tôi tập bơi tiếp lại thấy được. Từ chỗ đoạn cây chuối dài cả mét, chặt dần còn số phân, 60 phân, 50 phân rồi 30 phân. Cuối cùng buông hẳn đoạn cây chuối ra tôi thấy người vẫn nổi và bơi không bị chúi đầu xuống bùn như trước nữa.

Cứ như vậy lần tập này qua lần tập khác, từ bơi được hai mét rồi năm mét, đến bơi được qua ao mà tôi không cần dùng cây chuối nữa. Nhưng thế này vẫn chưa thỏa. Tôi cần phải tập bơi ngoài sông. Tôi rủ Bằng ra con sông mà hai đứa vẫn thường buông ông trước nhà. Từ chỗ bơi xuôi dòng, tôi đã tập bơi được ngược dòng.” 

Với sự quyết tâm và kiên trì, Ký không chỉ học được cách bơi mà còn chơi được cả bóng đá, đá ông, thi bơi lội cùng đám bạn. Những hoạt động này không chỉ giúp Ký phát triển thể chất mà còn rèn luyện tinh thần kiên cường, không ngừng vượt qua mọi khó khăn.

    Chính những thử thách và khó khăn đã rèn luyện nên một Nguyễn Ngọc Ký kiên cường, không ngừng nỗ lực. ông ấy không hề bỏ cuộc dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, luôn kiên trì và tìm cách vượt qua mọi trở ngại. Ký đã chứng minh rằng với lòng quyết tâm và niềm tin mãnh liệt, không có gì là không thể. Những thành tựu mà ông đạt được không chỉ là kết quả của sự kiên trì mà còn là minh chứng cho sức mạnh của ý chí và nghị lực phi thường.

    Đọc cuốn sách, chúng ta sẽ cảm nhận được sự mạnh mẽ của một con người không bao giờ chịu khuất phục trước số phận, luôn nỗ lực vươn lên để đạt được những điều tốt đẹp. Nguyễn Ngọc Ký đã và đang là nguồn động lực lớn lao cho biết bao thế hệ, khích lệ mọi người không từ bỏ trước bất kỳ hoàn cảnh nào. Trên đây tôi chỉ xin mạn phép trích ra một số đoạn nổi bật chứng minh được sự nỗ lực không ngừng nghỉ của ông, bạn còn có thể tìm đọc thêm những ông chuyện thú vị khác trong cuốn sách Tôi đi học của ông. 

3. Sự ham học đến tột cùng và những thành tựu đáng nể: 

    Như chính tiêu đề “Tôi đi học” của cuốn sách, toàn bộ ông chuyện tập trung chủ yếu vào hành trình học tập đầy gian khổ nhưng cũng rất đáng ngưỡng mộ của Nguyễn Ngọc Ký. Nổi bật lên trên hết là sự ham học đến tột cùng của ông, một niềm đam mê học tập mà hiếm ai có thể so sánh được. Dù đôi tay bị bại liệt, Ký vẫn không từ bỏ việc học của mình, không hề khuất phục mà từng bước chinh phục mọi thử thách trong học tập với một tinh thần kiên cường.

    Khi thấy những đứa trẻ trong xóm nô nức đến trường, vui vẻ như trẩy hội, còn Ký thì chỉ quanh quẩn ở nhà, lòng ông tràn đầy nỗi buồn và tủi thân. Ông không thể chịu nổi cảnh phải đứng lặng nhìn những đứa trẻ khác được học tập trong khi mình bị bó buộc trong bốn bức tường. Cảm xúc ấy được thể hiện rõ nét qua hình ảnh ông Ký với hai hàng nước mắt lặng lẽ lững thững quay vào nhà. Niềm khao khát được đến trường mãnh liệt đến mức Ký đã đánh liều đến lớp, khẽ đưa mắt nhìn vào trong, đợi cô giáo giảng bài và cố gắng đọc theo từng chữ như những đứa trẻ khác. Sự quyết tâm ấy khiến Ký không chỉ khóc và nài nỉ bố mẹ cho đi học mà còn biến thành một niềm ham thích học tập vô hạn.

    Một kỷ niệm đáng nhớ về niềm đam mê học tập của Ký là khi trời mưa tầm tã, nước mưa cuồn cuộn đổ vào sân nhà, ai cũng khuyên bảo Ký nên nghỉ học một hôm. Nhưng Ký quả quyết không chịu, ông vẫn cứ muốn đi học, bất chấp mọi khó khăn. Con đường đến trường vừa gập ghềnh lại thêm mưa bão, nhưng Ký và người bạn Bằng vẫn tiếp tục đi, dù cho sách vở và đầu tóc ướt sũng. Lúc đến lớp, quần áo Ký đã dính đầy bùn đất, nhưng lòng ham học vẫn không hề giảm sút.

“ Biết không giữ được tôi ở nhà, mẹ tôi liền mở tủ lấy chiếc áo mưa quàng cho tôi và nói:

- Mày thật nói chẳng ăn lời. Mưa như đổ nước thế này, bảo ở nhà nghỉ một buổi cũng nhất định không chịu. Mới học có lớp Một mà cứ làm như đã học đến lớp Năm lớp Sáu chả bằng... Thôi chờ một lát rồi hãy đi. Khi đi, anh em nhớ dắt nhau thế nào cho khỏi ngã. Bằng nhớ giúp Ký với, cháu nhé!

Có lúc tôi bị ngã kéo luôn cả Bằng ngã theo. Hai đứa lúng túng trong áo mưa, một lát sau mới lồm cồm bò dậy được. Đến lớp quần áo dính bùn bê bết, Bằng lại đưa tôi ra gột rửa. Thấy tôi ướt át khắp người, thầy Mộc khuyên:

- Ký có lạnh lắm không em? Về nhà thay quần áo rồi nghỉ cho đỡ mệt em ạ. Từ mai nếu ngày nào mưa quá em cứ nghỉ ở nhà. Còn bài vở thầy sẽ bảo Bằng về nói lại và chép cho.

Nói thế thôi chứ đời nào tôi lại chịu quay về. Tôi cảm thấy học tập đã đem lại cho tuổi thơ của mình nguồn vui, nguồn ham thích vô hạn.

Ở nhà chưa bao giờ vì ham chơi mà tôi quên bài vở cả. Mọi bài tập thầy cho, tôi đều miệt mài làm bằng hết ngay khi vừa từ trường về đến nhà. Cả quyển sách tập đọc, bất kể là thơ hay văn xuôi, cứ học ở lớp đến đâu là tôi về nhà học thuộc lòng đến đấy.”

    Ngoài việc học chữ, Ký còn tìm thấy niềm vui trong các môn học khác, đặc biệt là các thí nghiệm vật lý, mô hình địa lý, thí nghiệm hóa học và bản đồ lịch sử. Một trong những “công trình” công phu và đẹp nhất của Ký là mô hình ngọn núi được xây từ cát và xi măng, sau này được trưng bày trong phòng triển lãm đồ dùng học tập của trường. Không chỉ mô hình núi, Ký còn tự mình vẽ một chiếc bản đồ tổng hợp về địa hình, khoáng sản và chính trị Việt Nam, món quà mà sau này Ký đem tặng nhà trường như một kỷ niệm đáng nhớ.

    Đáng nhớ nhất trong hành trình học tập của Nguyễn Ngọc Ký là sự ham học môn Toán. Từ một người gặp khó khăn với môn Toán, Ký đã trở thành một người say mê và đạt nhiều thành tựu trong môn học này. Ông say mê học Toán đến mức nhiều đêm bật dậy giải bài, hay những lúc ăn cơm vẫn phải chạy vào viết cho bằng được bài toán đang suy nghĩ. Tinh thần ham học của Ký thật đáng khâm phục.

“Một đêm hai thầy trò lên giường nằm đã khá lâu, tôi vẫn thao thức chưa sao ngủ được. Bỗng nghĩ bật ra cách giải một bài toán khó đang làm dở lúc tối. Sướng quá, tôi tung chăn định ngồi nhổm dậy thì nhớ ra có thầy bên cạnh. Tôi đành lặng lẽ nằm im trở lại như cũ. Thầy bỗng quàng tay ôm chặt lấy tôi:

- Ký vừa mơ ngủ phải không?

- Dạ, không ạ. Em chưa ngủ. Em vừa nghĩ ra cách giải bài toán lúc chiều rồi thầy ạ!

Thầy im lặng. Lát sau thầy mở chăn, vén màn đi ra khỏi giường. Tôi không biết thầy định làm gì. Lục xục ở bàn làm việc một lúc rồi thầy lặng lẽ mở cửa đi ra ngoài. Lúc sau tôi ngạc nhiên thấy thầy trở vào với cây đèn thắp sáng trên tay:

 - Ồ, thầy đi xin lửa à?

- Ừ, diêm ở nhà vừa hết. Thôi Ký dậy viết luôn cách giải bài toán vừa nghĩ ra để ngủ cho ngon.

Tôi không ngờ thầy lại hiểu đúng cái bụng của tôi lúc này đến vậy. Tôi sướng đến rơn người, tung chăn nhảy phốc xuống đất quên cả cái lạnh của đêm. Vừa viết tôi vừa hăm hở nói cho thầy nghe về cách chứng minh bài toán hình trong ánh đèn dầu chập chờn trên tấm chiếu thầy vừa trải ra giữa nền nhà.”

Đặc biệt cảm động là khoảnh khắc Ký và thầy giáo Châu cùng nỗ lực cho kỳ thi học sinh giỏi Toán toàn miền Bắc. Thầy Châu chăm sóc Ký từ những việc nhỏ nhất, lo lắng từng li từng tí, trong khi Ký cũng không ngừng cố gắng để đạt được những thành tựu tuyệt vời.

    Một trong những thành tựu đáng nể nhất của Ký là năm ông được Bác Hồ trao huy hiệu. Khi ấy, ông vừa phấn khởi vừa hồi hộp, niềm vinh dự được gặp Bác là một kỷ niệm không thể nào quên. Cuốn sách Tôi đi học còn kể lại nhiều ông chuyện khác về ông, nhưng những đoạn nổi bật nhất đã thể hiện rõ tinh thần của Ký: sự kiên trì, đam mê học tập và ý chí vượt qua mọi khó khăn. Những thành tựu mà Nguyễn Ngọc Ký đạt được không chỉ là kết quả của sự nỗ lực cá nhân mà còn là minh chứng cho sức mạnh của ý chí và lòng quyết tâm.

    Tôi đi học không chỉ là ông chuyện về hành trình học tập của một người mà còn là một tấm gương sáng cho biết bao thế hệ, khích lệ mọi người không từ bỏ trước bất kỳ hoàn cảnh nào. ông chuyện của Nguyễn Ngọc Ký là minh chứng rõ ràng cho việc nỗ lực không ngừng sẽ mang lại thành công. Cuốn sách chắc chắn sẽ là nguồn cảm hứng mạnh mẽ cho tất cả những ai đang tìm kiếm động lực để vượt qua những thử thách trong cuộc sống.

III. Cảm nhận cá nhân: 

    Tôi đi học của Nguyễn Ngọc Ký là một tác phẩm không thể thiếu đối với bất kỳ ai đang cảm thấy mất đi sự nhiệt huyết trong học tập và cần một nguồn động lực mạnh mẽ để vươn lên. Đối với những bạn trẻ, đặc biệt là những người đang chênh vênh trên con đường học tập và sự nghiệp, cuốn sách này như một luồng gió mới, thổi bùng lên ngọn lửa đam mê và khát vọng chinh phục tri thức. Với những ông chuyện chân thực và cảm động, Nguyễn Ngọc Ký không chỉ kể lại hành trình của chính mình mà còn truyền tải những giá trị sống quý báu, khích lệ mỗi chúng ta không ngừng nỗ lực vươn lên dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

    Nguyễn Ngọc Ký, với tinh thần kiên cường và ý chí mạnh mẽ, đã biến những khó khăn tưởng chừng như không thể vượt qua thành những thành công đáng khâm phục. Cuộc đời ông là một minh chứng sống động cho việc không có gì là không thể nếu chúng ta có đủ lòng kiên trì và niềm tin vào bản thân. Đọc Tôi đi học, chúng ta không chỉ được tiếp thêm động lực mà còn nhận ra rằng, đôi khi chính những thử thách, nghịch cảnh lại là cơ hội để chúng ta trưởng thành và vươn lên mạnh mẽ hơn.

    Lối viết của Nguyễn Ngọc Ký trong Tôi đi học rất mộc mạc, giản dị nhưng lại vô cùng sâu sắc và thấm đẫm tình cảm. Từng ông chữ trong cuốn sách đều được viết ra từ chính trải nghiệm thực tế của tác giả, mang đến cho người đọc cảm giác gần gũi và chân thực. Sự chân thành và giản dị trong ngôn từ của Nguyễn Ngọc Ký đã tạo nên một cuốn sách dễ đọc, dễ cảm, và dễ thấm. Ông không dùng những lời hoa mỹ hay phức tạp mà chọn cách kể chuyện tự nhiên, giống như một người thầy tận tâm đang chia sẻ những bài học quý giá với học trò của mình.

    Một trong những điểm mạnh nổi bật của Tôi đi học chính là ông chuyện đầy cảm hứng của Nguyễn Ngọc Ký. Cuộc đời ông, từ những ngày đầu tiên tập viết bằng chân đến khi trở thành một nhà giáo ưu tú, là một hành trình đầy thử thách nhưng cũng vô cùng đáng khâm phục. Những ông chuyện về sự kiên trì, quyết tâm, và nỗ lực không ngừng nghỉ của ông đã chạm đến trái tim của biết bao độc giả. Chúng ta không chỉ thấy được những khó khăn mà Nguyễn Ngọc Ký đã trải qua mà còn cảm nhận được tinh thần lạc quan, yêu đời và niềm đam mê mãnh liệt của ông.

    Ngoài ra, Tôi đi học còn mang đến nhiều bài học quý báu về giá trị của giáo dục và sự học tập. Nguyễn Ngọc Ký đã chứng minh rằng, học tập không chỉ là con đường dẫn đến tri thức mà còn là hành trình khám phá và phát triển bản thân. Qua cuốn sách, ông nhấn mạnh tầm quan trọng của việc không ngừng học hỏi và rèn luyện, khuyến khích mỗi chúng ta không ngừng nỗ lực để hoàn thiện chính mình.

    Tôi đi học không chỉ là một cuốn sách về cuộc đời Nguyễn Ngọc Ký mà còn là một bài học sống động về ý chí và nghị lực. Đối với những bạn trẻ đang gặp khó khăn, mất phương hướng hay cảm thấy áp lực trong học tập, cuốn sách này sẽ là một nguồn cảm hứng vô tận. Đọc "Tôi đi học", chúng ta sẽ thấy mình trong những ông chuyện của Nguyễn Ngọc Ký, sẽ tìm thấy sự đồng cảm và từ đó, có thêm động lực để tiếp tục cố gắng.

    Những người đang tìm kiếm động lực để vươn lên trong cuộc sống cũng sẽ nhận được nhiều giá trị từ cuốn sách này. Tôi đi học không chỉ dạy chúng ta cách vượt qua khó khăn mà còn khơi dậy trong mỗi người niềm tin vào bản thân. Chúng ta sẽ học được cách đối mặt với những thử thách, cách đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã và cách kiên trì theo đuổi ước mơ của mình.

    Nguyễn Ngọc Ký đã dành cả cuộc đời mình để cống hiến cho sự nghiệp giáo dục, để truyền cảm hứng và động lực cho bao thế hệ học sinh. Cuốn sách Tôi đi học chính là món quà tinh thần quý giá mà ông để lại cho chúng ta. Đọc cuốn sách này, chúng ta không chỉ được tìm hiểu về cuộc đời và hành trình vượt khó của Nguyễn Ngọc Ký mà còn được truyền động lực và niềm tin để vươn lên trong cuộc sống.

    Nếu bạn đang cảm thấy mệt mỏi, chán nản hay mất phương hướng trong học tập và cuộc sống, hãy tìm đến Tôi đi học. Cuốn sách này sẽ là người bạn đồng hành, là nguồn cảm hứng vô tận giúp bạn tìm lại niềm tin và động lực để tiếp tục hành trình của mình. Hãy để những ông chuyện đầy cảm hứng của Nguyễn Ngọc Ký trở thành nguồn động lực, giúp bạn vượt qua mọi khó khăn và đạt được những thành công mà bạn mong muốn. Và qua Tôi đi học, chúng ta sẽ thấy được rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chỉ cần chúng ta có niềm tin và lòng quyết tâm, chúng ta hoàn toàn có thể vượt qua mọi thử thách và đạt được những ước mơ của mình.
Nguồn: bookademy

Cô Nguyễn Thị Hiền: Hành trình 15 năm dạy trẻ đầy vất vả qua tâm sự của cô hiệu trưởng Mầm non Bé Yêu l Câu chuyện truyền cảm hứng l Nghề Giáo

Cô Nguyễn Thị Hiền: Hành trình 15 năm dạy trẻ đầy vất vả qua tâm sự của cô hiệu trưởng Mầm non Bé Yêu l Câu chuyện truyền cảm hứng l Nghề Giáo

Giám đốc Trung Tâm Bóng Đá Saigon Soccer Centre: “Tôi mong muốn lan tỏa mô hình SSC đi khắp cả nước” l Câu chuyện truyền cảm hứng l Nghề Giáo

Giám đốc Trung Tâm Bóng Đá Saigon Soccer Centre: “Tôi mong muốn lan tỏa mô hình SSC đi khắp cả nước” l Câu chuyện truyền cảm hứng l Nghề Giáo

Cô Phạm Thị Thu Thắng: “Hãy yêu con trẻ như cách ta yêu con của chính mình” l Câu chuyện truyền cảm hứng l Nghề Giáo

Cô Phạm Thị Thu Thắng: “Hãy yêu con trẻ như cách ta yêu con của chính mình” l Câu chuyện truyền cảm hứng l Nghề Giáo

Clé de Peau Beauté và niềm tin vào phái nữ trong lĩnh vực STEM | Câu chuyện truyền cảm hứng | Nghề Giáo

Clé de Peau Beauté và niềm tin vào phái nữ trong lĩnh vực STEM | Câu chuyện truyền cảm hứng | Nghề Giáo

Mark Zuckerberg: Ý tưởng bắt đầu từ một phòng ký túc xá đến mạng xã hội lớn nhất hành tinh l Đổi đời chỉ với một ý tưởng l Câu chuyện truyền cảm hứng l Nghề Giáo

Mark Zuckerberg: Ý tưởng bắt đầu từ một phòng ký túc xá đến mạng xã hội lớn nhất hành tinh l Đổi đời chỉ với một ý tưởng l Câu chuyện truyền cảm hứng l Nghề Giáo

“Gieo Trồng Hạnh Phúc”: Chánh Niệm Trong Đời Sống | Sách hay | Nghề giáo

“Gieo Trồng Hạnh Phúc”: Chánh Niệm Trong Đời Sống | Sách hay | Nghề giáo